31st October 2012, 11:45
๖ۣۜAdminVị Bồ Tát Trong Tâm Trí Con
Nguyễn Phương
Khi Ngài đang trải qua bao gian lao khổ cực để mang Phật pháp sang phương Tây thì con còn đang lang thang ở một nơi vô định. Đến khi tóc Ngài đã bạc trắng thì con mới chào đời. Và khi con đã đủ khôn lớn để có thể tìm hiểu, nghiên cứu Phật pháp thì Ngài đã viên tịch. Con không thể diễn tả được hết sự tiếc nuối của mình khi không có đủ nhân duyên được chứng kiến sự hiện diện của Ngài, được Ngài dạy dỗ và được làm một người đệ tử của Ngài. Con tin rằng đây không phải là cảm giác và suy nghĩ của riêng con mà còn là của rất nhiều người đã chào đời quá muộn nên không được gặp Ngài.
Dù sắc thân Ngài không còn ở cõi đời này nhưng tâm Ngài vẫn ở mọi nơi, vẫn âm thầm cứu giúp những chúng sanh còn đang ngụp lặn nơi cõi đời đau khổ này. Và dù không được trực tiếp nghe Ngài giảng dạy nhưng di sản mà Ngài để lại là kho báu quý giá đã, đang và sẽ giúp con và vô vàn người khác dần dần vén bức màn vô minh để tìm về với ánh quang minh của chính mình.
Như mọi chúng sinh mê lầm khác, nếu lấy giới hạnh, trí tuệ để soi chiếu thì con đã tạo ra vô vàn tội lỗi. Ngày ngày con đều mắc lỗi, không lớn thì nhỏ. Những lúc không còn niềm tin vào bản thân, không còn tin rằng mình có thể giúp ích gì cho cuộc đời này thì trong tâm trí con hiện ra lời dạy của Ngài:
“Tất cả là khảo nghiệm, xem bạn sẽ làm sao? Đối cảnh mà không biết, phải luyện lại từ đầu.”
Lời dạy giản dị nhưng thấm thía ấy đã vực con dậy từ hố sâu không cùng. “Con đã tạo nhiều việc xấu ác, nhưng con không được bỏ cuộc. Hòa Thượng mở lối để con làm lại từ đầu, mọi người cho con làm lại từ đầu, chư Phật và Bồ Tát giúp con làm lại từ đầu”. Con như thoát khỏi chốn địa ngục, trong con lại tràn đầy niềm hy vọng và tin tưởng sẽ làm thật tốt, thật tốt...
Cuộc đời lắm thăng trầm, có những khi con rơi vào hoàn cảnh khổ đau. Con yếu đuối khóc than, tuyệt vọng khi nghịch cảnh ập đến. Trong cơn bĩ cực đó, những lời nói dũng mãnh lại hiện lên, tiếp thêm cho con nguồn sức mạnh lớn lao:
“Dù rét chết, không phan duyên;. Dù đói chết, không van nài;. Dù nghèo chết, không cầu cạnh.”
Con tự nhủ “Nếu chết cũng không đáng sợ như vậy thì còn có gì khiến ta phải sợ nữa”? Một lần nữa con lại vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân, vượt qua nghịch cảnh.
Thấm thoát đã nhiều năm kể từ khi con biết đến Ngài và thực hành theo lời dạy của Ngài. Hôm nay con mới có dịp bày tỏ lòng biết ơn sâu nặng đến Ngài - vị Bồ tát đã vì chúng sanh mà thị hiện nơi cõi đời này, và khi đủ duyên, Ngài đã rời bỏ thế gian nhưng tâm Ngài vẫn bao trùm pháp giới và không ngừng cứu độ chúng sanh vượt qua cơn mê sinh tử đầy hiểm nguy.
Nay con cố gắng sửa đổi bản thân, tu tập chánh đạo mong đền đáp được phần nào ơn sâu trong muôn một.
Nguyễn Phương
Khi Ngài đang trải qua bao gian lao khổ cực để mang Phật pháp sang phương Tây thì con còn đang lang thang ở một nơi vô định. Đến khi tóc Ngài đã bạc trắng thì con mới chào đời. Và khi con đã đủ khôn lớn để có thể tìm hiểu, nghiên cứu Phật pháp thì Ngài đã viên tịch. Con không thể diễn tả được hết sự tiếc nuối của mình khi không có đủ nhân duyên được chứng kiến sự hiện diện của Ngài, được Ngài dạy dỗ và được làm một người đệ tử của Ngài. Con tin rằng đây không phải là cảm giác và suy nghĩ của riêng con mà còn là của rất nhiều người đã chào đời quá muộn nên không được gặp Ngài.
Dù sắc thân Ngài không còn ở cõi đời này nhưng tâm Ngài vẫn ở mọi nơi, vẫn âm thầm cứu giúp những chúng sanh còn đang ngụp lặn nơi cõi đời đau khổ này. Và dù không được trực tiếp nghe Ngài giảng dạy nhưng di sản mà Ngài để lại là kho báu quý giá đã, đang và sẽ giúp con và vô vàn người khác dần dần vén bức màn vô minh để tìm về với ánh quang minh của chính mình.
Như mọi chúng sinh mê lầm khác, nếu lấy giới hạnh, trí tuệ để soi chiếu thì con đã tạo ra vô vàn tội lỗi. Ngày ngày con đều mắc lỗi, không lớn thì nhỏ. Những lúc không còn niềm tin vào bản thân, không còn tin rằng mình có thể giúp ích gì cho cuộc đời này thì trong tâm trí con hiện ra lời dạy của Ngài:
“Tất cả là khảo nghiệm, xem bạn sẽ làm sao? Đối cảnh mà không biết, phải luyện lại từ đầu.”
Lời dạy giản dị nhưng thấm thía ấy đã vực con dậy từ hố sâu không cùng. “Con đã tạo nhiều việc xấu ác, nhưng con không được bỏ cuộc. Hòa Thượng mở lối để con làm lại từ đầu, mọi người cho con làm lại từ đầu, chư Phật và Bồ Tát giúp con làm lại từ đầu”. Con như thoát khỏi chốn địa ngục, trong con lại tràn đầy niềm hy vọng và tin tưởng sẽ làm thật tốt, thật tốt...
Cuộc đời lắm thăng trầm, có những khi con rơi vào hoàn cảnh khổ đau. Con yếu đuối khóc than, tuyệt vọng khi nghịch cảnh ập đến. Trong cơn bĩ cực đó, những lời nói dũng mãnh lại hiện lên, tiếp thêm cho con nguồn sức mạnh lớn lao:
“Dù rét chết, không phan duyên;. Dù đói chết, không van nài;. Dù nghèo chết, không cầu cạnh.”
Con tự nhủ “Nếu chết cũng không đáng sợ như vậy thì còn có gì khiến ta phải sợ nữa”? Một lần nữa con lại vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân, vượt qua nghịch cảnh.
Thấm thoát đã nhiều năm kể từ khi con biết đến Ngài và thực hành theo lời dạy của Ngài. Hôm nay con mới có dịp bày tỏ lòng biết ơn sâu nặng đến Ngài - vị Bồ tát đã vì chúng sanh mà thị hiện nơi cõi đời này, và khi đủ duyên, Ngài đã rời bỏ thế gian nhưng tâm Ngài vẫn bao trùm pháp giới và không ngừng cứu độ chúng sanh vượt qua cơn mê sinh tử đầy hiểm nguy.
Nay con cố gắng sửa đổi bản thân, tu tập chánh đạo mong đền đáp được phần nào ơn sâu trong muôn một.