Diễn đàn chùa lương điền

-‘๑’- chualuongdien.forumvi.com -‘๑’

Diễn Đàn Chia Sẻ Thông Tin Giải Trí Hàng Đầu Việt Nam



Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Http://vn-answer.123.st by Đoàn Minh Tuấn

23rd September 2012, 08:35
๖ۣۜAdmin
๖ۣۜAdmin
๖ۣۜAdmin

Danh hiệuAdmin

Admin
Nói Thì Dễ Mà Làm Thì Khó


Ngày 10 tháng 6, năm 1977.


Sư Phụ từ giám,


Chúng con đậu xe tại bờ biển Will Rogers; với bên trái là sóng biển Thái Bình Dương, và bên phải là Xa lộ 1 như một con sông bằng kim loại đang lưu chuyển. Khi lễ lạy, chúng con đã tự tạo ra những làn sóng nhịp nhàng riêng biệt, và núi non dường như đang cúi mình xuống bờ biển trong một dáng điệu thật uyển chuyển, sống động, tưởng chừng như chúng cũng đang lễ lạy trong Pháp-thân của Ðức Phật Tỳ Lô Xá Na.

Cơ hội tu hành theo con đường Trung-đạo của Ðức Phật dưới hình thức một cuộc hành trình như kiểu "Ba Bước, Một Lạy" thì thật là kỳ diệu. Có người mong mỏi một cơ hội như thế, nhưng lại không thể nào tìm được. Con ghi chép về việc tận dụng cơ hội này vào sổ tay và con sẽ gởi nó (một bài luận văn dài) về Vạn Phật Thành khi cuốn tập đã đầy chi chít. Nói tóm tắt, thì bài luận văn ấy nói rằng tu Ðạo muốn thành tựu thì không thể cẩu thả, giải đãi, hay chỉ tu bán thời gian, hoặc bất cứ hình thức tu tập nào mà không luôn hoàn toàn thành tâm trong mọi thời khắc. Không thể gian dối, ham nghỉ ngơi. Chúng ta phải thực tâm muốn hành đạo Bồ-tát, và muốn làm cho toàn bộ công việc khống chế thân, khẩu, ý trở thành một nề nếp tự nhiên và chân thật của đời sống phát xuất từ cốt tủy/tự tánh. Không có gì khác hơn. Nếu cố gắng hành động có đạo đức được một lần rồi lần sau lại quên bẵng đi, thì đó không phải là Ðạo (con đường) của Ðức Phật! Ðể thực sự xứng đáng với sự giáo huấn của Sư Phụ, để trở thành con thuyền có giá trị đối với Ðạo Pháp, thì sự tu hành của chúng con cần phải luôn luôn đúng đắn và chân chánh trong mọi thời khắc. Ðối với con, điều này có nghĩa là lúc lễ lạy con nên lễ lạy mà không có bất cứ một vọng tưởng, một dục niệm, một sự trông chờ, hay một điều mong cầu, ao ước nào cả. Và rồi, khi công việc lễ lạy hoàn tất, thì phải hành động một cách vô tư, không ích kỷ, không mong cầu, không có những ý nghĩ ích kỷ, và chỉ hành động thuận theo lẽ phải; cho nên, mỗi tình huống đều phản ảnh quá trình tu tập và sự nhận thức của một tu sĩ ở Chùa Kim Sơn. Thái độ của chúng con khi ở ngoài đường phố chính là thái độ khi ở tại Chùa Kim Sơn, chẳng có gì khác biệt.

Ðó là lý tưởng và nói thì dễ mà làm thì khó; và muốn cho lý tưởng ấy trở thành sự thật thì cần phải chuyển hóa toàn bộ tự tánh của con. Ngoài ra, không có gì khác có thể đáp ứng được lý tưởng này. Và nếu cứ chậm chạp như chúng con hiện nay, thì có lẽ chỉ vừa đủ thì giờ để đập bể cái "thùng sơn đen." Không lâu quá một phút, và sự kiện này khiến con thật lấy làm xấu hổ. Việc lễ lạy hằng ngày cho thấy là con có đủ lượng tham, sân, si bằng bất kỳ ba người nào. Và như thế có nghĩa là con phải siêng năng, tích cực gấp ba lần để sửa đổi; và nếu con được trở nên hữu dụng cho Tam Bảo, thì đó chính là mục tiêu mà công việc sửa đổi này đang nhắm tới.

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài Viết Liến Quan

    Bài viết mới cùng chuyên mục

      Nói Thì Dễ Mà Làm Thì Khó EmptyNói Thì Dễ Mà Làm Thì Khó Empty